Chiếc khăn tang kèm lời chúc khó hiểu vào ngày sinh nhật chồng

mấy chị có vẽ dễ bị mua chuộcVợ chồng sống cùng nhau 2 năm trời, chưa bao giờ tôi mất niềm tin ở chồng. Vậy mà sau ngày hôm nay, có lẽ tôi sẽ phải thay đổi cách nhìn.

Ngày ấy, chồng là nhân viên trong công ty của bố tôi. Trong quá trình làm việc, anh được ông để ý vì ham học hỏi và tính cách lại thật thà chân chất. Chúng tôi gặp nhau khi anh đến nhà báo cáo công việc. Thấy anh hiền lành, bố tôi hay trêu:

NativeAd from Google

“Sao, cậu nhìn con gái tôi thế nào? Hay tán nó nhé, để tôi tác hợp cho”.

Ảnh minh họa: Internet

Những lúc đó, anh cứ bẽn lẽn cười trừ. Tôi lần đầu thấy người đàn ông như vậy nên có chút cảm tình. Sau đó, anh đến nhà tôi nhiều hơn. Chúng tôi cũng nói chuyện và tâm sự với nhau, dần dần mới đi đến tình yêu.

Sau 1 năm chúng tôi quyết định đi đến hôn nhân. Đám cưới được tổ chức ở thành phố, mọi chi phí đều do bố mẹ tôi đứng ra chi trả. Ông bà cũng cho một căn nhà ở trung tâm thành phố, kèm 5 tỷ làm vốn. Đến thời điểm hiện tại, chúng tôi có công ty riêng, việc làm ăn cũng rất thuận lợi. Trước mặt vợ và mọi người, chồng tôi luôn tỏ ra biết ơn bố mẹ vợ. Khi có ai đó ngưỡng mộ mình, anh lại nói:

Em có được ngày hôm nay là nhờ bố mẹ vợ và vợ em đấy. Nếu không chưa biết đời em giờ thế nào”.

Nghe vậy, bố tôi mừng lắm, còn bảo nhà có thằng con rể biết nghĩ. Tôi cũng hãnh diện vì chồng. Thế nhưng lại có một chuyện xảy ra.

Năm ngoái đúng ngày sinh nhật chồng, tôi có nhận được một bưu phẩm. Lúc đầu tưởng ai gửi quà, không ngờ mở ra mới giật mình biết đó là một chiếc khăn tang. Tôi vội vàng mang ra sọt rác vứt, mấy hôm sau mới dám kể cho chồng:

“Bữa sinh nhật anh, chẳng biết ai độc địa hay gửi nhầm mà ship đúng cái khăn tang. Xin số điện thoại người gửi nhưng gọi thì báo thuê bao. Em sợ quá, vội vàng mang đi vứt. Chẳng biết có chuyện gì nữa”.

Chồng tôi trầm ngâm rồi gạt đi:

“Họ gửi nhầm là chuyện bình thường mà, em không phải lo đâu. Ngủ đi”.

Thế rồi sinh nhật ấy trôi qua. Nhưng lạ một nỗi năm nay, tôi lại nhận được món quà y như vậy. Lần này thì tôi chắc chắn có ai đó rắp tâm làm hoặc ghen ăn tức ở với chồng tôi. Giấu chồng tôi thuê thám tử điều tra, cuối cùng cũng biết địa chỉ người gửi.

Hôm nay tôi đến tận nhà cô ta để hỏi ra lẽ. Không ngờ vừa biết tôi là vợ anh Trung, cô gái ấy chỉ thẳng lên bàn thờ nhà mình nói:

Anh ấy và chị tôi yêu nhau 7 năm. Bảo chị tôi ở quê đợi, nhưng rồi lại lên thành phố lấy vợ giàu. Chị tôi uất quá nên gieo mình xuống sông tự vẫn”.

Lúc đầu tôi không tin, nhưng nhìn bằng chứng và những tin nhắn ân hận chồng tôi gửi cho cô gái kia, tôi đành câm nín. Trên đường về tôi cứ nghĩ mãi, anh là con người như vậy sao? Ham hư vinh vật chất, bỏ người phụ nữ đã chờ đợi yêu thương mình. Tôi rối trí quá, có nên nói ra chuyện này để chồng giải thích không?

Ảnh minh họa: Internet

Nguồn: webtretho